Page Nav

HIDE

Menu trên ngày tháng

Để người làm nghề truyền thông nội bộ không còn đơn độc?

3 năm làm Truyền thông nội bộ (IC), mình luôn trăn trở: sao ngành mình ít cộng đồng quá vậy? Trong khi HR, Marketing, Tài chính, IT,... ngành nào cũng có hội nhóm, sự kiện, sân chơi để người làm nghề kết nối với nhau… thì IC dường như vẫn còn khá im ắng.

Ngày mới chân ướt chân ráo vào nghề, mình từng ước ao được đi café chém gió với những anh chị trong ngành, được ngồi xuống chia sẻ những trăn trở trong công việc, hay đơn giản là những lúc bí quá có thể inbox hỏi han nhau một tiếng. Dần dần, mình cũng có được vài người bạn nghề như vậy – chưa phải là một cộng đồng gì lớn lao, nhưng đó là những kết nối đủ sâu, đủ để mình cảm thấy không còn đơn độc trên hành trình làm nghề.


Rồi mình nhận ra: có lẽ thứ mình cần lúc đó không hẳn là một "cộng đồng" to tát, mà chính là những người bạn, người đồng nghiệp có thể thấu hiểu và sẻ chia. Nếu chỉ nghĩ cho bản thân mình thôi, thì có lẽ vài mối kết nối chất lượng như vậy là đủ dùng rồi. Nhưng rồi mình lại nghĩ đến những bạn trẻ mới vào nghề, hay những anh chị em khác chưa có cơ hội, chưa đủ may mắn để gặp gỡ, học hỏi, và chia sẻ. Mình cũng từng như các bạn, cũng từng loay hoay, nên mình hiểu một cộng đồng có thể là điểm tựa quan trọng đến mức nào!

Vì cộng đồng, xét cho cùng, không chỉ để kết nối cho vui. Nó còn là nền tảng để cùng nhau nâng tầm ngành nghề mình đang theo đuổi, để kiến thức được chia sẻ rộng rãi hơn, có thể được chuẩn hóa phần nào, và quan trọng là để cảm hứng với nghề cứ tiếp tục được lan tỏa.

Nghe tới “xây cộng đồng” thì có vẻ gì đó to tát, ghê gớm lắm. Nhưng mình nghĩ, đúng hơn có lẽ là cùng nhau tạo ra một cái "sân chơi" – một nơi mà những người làm IC như tụi mình có thể cùng học, cùng chơi, và cùng lớn lên trong nghề. Mình thấy ICC ở Hà Nội đã làm rất tốt việc này, còn ở Sài Gòn thì gần như chưa có một sân chơi nào thực sự gắn kết và có những buổi gặp gỡ trực tiếp thường xuyên.

Tuần rồi, mình có dịp tham gia làm Ban tổ chức một buổi offline nho nhỏ, mục đích là để kết nối anh chị em làm IC tại Sài Gòn. Bạn bè còn trêu: “Đấy, ước mơ thành hiện thực rồi nhé!” Nhưng thật ra, mình biết ước mơ đó còn xa và dài lắm. Một sự kiện đơn lẻ thì không thể gọi là “tạo được cộng đồng”. Và một mình mình – chắc chắn cũng chẳng thể nào làm được điều đó.

Làm Ban tổ chức lần này, mình không học thêm được kiến thức chuyên môn (vì bận chạy tới chạy lui lo vận hành cả buổi), nhưng bù lại, mình học được cách phối hợp, làm việc nhóm (teamwork), học cách cùng nhau làm một điều gì đó có ích cho mọi người – dù nó rất vất vả và chẳng ai được trả công cho việc đó cả.

Thứ quý giá nhất mình nhận được sau buổi hôm đó, chính là niềm tin. Niềm tin rằng mình đang góp một viên gạch thật nhỏ để xây dựng nên một sân chơi chung cho người làm IC ở miền Nam – một sân chơi thực sự cởi mở, vui vẻ, cầu tiến, không vụ lợi, không phục vụ cho mục đích cá nhân của bất kỳ ai, và luôn chào đón tất cả mọi người.

Nếu bạn cũng đang làm IC, cũng từng cảm thấy đơn độc trong nghề, cũng từng mong có một nơi để kết nối, để sẻ chia – thì có thể, chúng ta nên làm gì đó cùng nhau, bạn nhỉ? Hãy bắt đầu bằng việc chia sẻ bài viết này, hoặc cho mình biết ý tưởng của bạn nhé!

Trà My

Quảng cáo dưới